“Chân lý thuộc về mọi người
Không chịu sống đời nhỏ nhoi
Xin hát về bạn bè tôi
Những người sống vì mọi người”
Những giai điệu bài ca “Một đời người, một rừng cây” của nhạc sĩ Trần Long Ẩn cứ vang mãi trong lòng thế hệ những người trẻ chúng tôi về lời dạy của Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại: “Mỗi người tốt, mỗi việc tốt là một bông hoa đẹp. Cả đất nước ta là một rừng hoa đẹp”. Thực đúng như vậy, những đứa trẻ khi sinh ra luôn được kì vọng làm được thật nhiều điều lớn lao, đem lại giá trị cao cho xã hội. Đã có biết bao nhiêu những tấm gương “Người tốt việc tốt” đã được cộng đồng quan tâm với những thành tích nổi bật. Bên cạnh đó, hình ảnh những người nhân viên thầm lặng từng ngày, từng giờ góp công sức nhỏ bé, sẵn sàng cống hiến vì tập thể càng làm giàu thêm bề dày truyền thống cho ngôi trường Tiểu học Dương Quang của chúng tôi. Đó chính là bác Dương Văn Quế – nhân viên bảo vệ của nhà trường.
Bác Quế sinh ra tại xã Dương Quang, huyện Gia Lâm, thành phố Hà Nội. Năm 2010, bác bắt đầu công tác tại trường. Bác Quế được nhận nhiệm vụ nhóm trưởng nhóm bảo vệ với nhiệm vụ: bảo vệ an toàn tài sản của nhà trường; phân công ca trực cho anh em, phân luồng giao thông ở cổng trường đầu giờ sáng và sau giờ tan học.
Mỗi buổi sáng, cùng với những đồng nghiệp của mình, bác tham gia điều tiết giao thông trước cổng trường. Thật đúng với kí ức non nớt thủa nhỏ của tôi mỗi ngày đến lớp, người đầu tiên nở nụ cười thật tươi chào đón chúng tôi chính là các bác bảo vệ. Nhờ có các bác, chẳng còn tình trạng ùn tắc giao thông trước cổng trường tôi, những hàng quán bán rong cũng liên tục được anh em bảo vệ nhắc nhở.
Mỗi buổi tối, cũng chính là các bác đi từng lớp kiểm tra các phòng học, khoá cửa để đảm bảo an toàn trong nhà trường. Có những khi học sinh của tôi chờ bố mẹ đón muộn, bác Quế lại ân cần dặn dò các con ngồi đọc truyện, xem ti-vi trên những chiếc ghế được kê ngay ngắn trong phòng bảo vệ; bác nhắc các con không chạy nhảy hay ra phía bên ngoài cổng trường. Ở trường Dương Quang, các con luôn được an toàn, được bảo vệ.
Bác hay đi qua tầng học của chúng tôi để bê nước cho các lớp và kiểm tra cơ sở vật chất. Mỗi lớp học luôn được bác kiểm tra cẩn thận về cơ sở vật chất, ưu tiên sửa chữa những đồ dùng, thiết bị thật nhanh để cô trò đảm bảo hoạt động dạy và học diễn ra thuận lợi. Có những buổi trưa bất chợt gặp sự cố về điện hoặc thiết bị trong lớp, bác Quế rất nhanh chóng hướng dẫn chúng tôi các bước xử lí và còn cẩn thận lên lớp kiểm tra tận nơi. Và có lẽ, các con học sinh của trường Dương Quang cũng thật tự hào khi luôn được bác quan tâm, che chở mỗi khi bóng lưng gầy nhưng thật vững chắc của bác đi qua lớp học của các con.
Có thể đối với nhiều người, công việc của các chú, các bác thật đơn điệu và nhàm chán – một công việc chẳng thể cho họ cuộc sống đủ đầy, sung túc về vật chất. Nhưng với bác Quế cũng như các anh em bảo vệ, chính tình yêu thương trẻ nhỏ, tình cảm chân thành, thương mến với đồng nghiệp tại ngôi trường Dương Quang thân thương đã níu giữ các chú, các anh gắn bó với công việc này thật lâu. Có những buổi tối tan làm về muộn, tôi lại thấy các anh, các chú cùng nấu nướng, trò truyện vui vẻ sau khi kết thúc ca trực. Bác Quế rất vui tính, hài hước, thường kể cho chúng tôi những chuyện vui hàng ngày. Những câu chuyện bông đùa, dí dỏm nhưng gửi gắm thật nhiều giá trị của cuộc sống mà có lẽ thế hệ trẻ chúng tôi sẽ phải trau dồi, cố gắng thật nhiều để có được tinh thần lạc quan cùng kinh nghiệm sống quý báu của các chú, các anh. Không những vậy, bác còn gói bánh chưng rất khéo và đánh cầu lông rất giỏi nữa. Nhân ngày hội Văn hóa – thể thao cụm Nam Đuống, bác đã tham gia thi và đã đạt giải Nhì nội dung đôi nam nữ và được chọn đi thi cầu lông đôi nam cấp Huyện.
Bác Quế tham gia thi cầu lông đôi nam – tại ngày hội Văn hóa Thể thao huyện Gia Lâm
Công đoàn nhà trường động viên các đồng chí tham gia
ngày hội Văn hóa thể thao
Cũng chính bởi điều đó, chúng tôi – những giáo viên chủ nhiệm – những người gần gũi và có nhiều cơ hội hơn trong việc giáo dục, dạy dỗ các con học sinh luôn tâm niệm: Dạy chữ - Dạy người. Bài học đầu tiên chúng tôi dạy cho học sinh chính là biết nói lời cảm ơn và xin lỗi. Trong nhà trường, hãy thể hiện lòng biết ơn của mình với tất cả những thầy cô đã và đang dạy dỗ các con. Hãy nói lời cảm ơn với các cô lao công hàng ngày giữ cho lớp học của con sạch đẹp; những cô bác nhà bếp đã luôn cố gắng nấu cho con những bữa ăn thật ngon, bổ dưỡng. Và không thể không kể tới các bác, các chú bảo vệ đã bảo vệ sự an toàn của các con trong trường học, đều đặn thay bình nước cho các con uống hàng ngày.
Bác Quế cũng đã nhiều tuổi rồi. Có lẽ sẽ trống vắng lắm nếu một ngày chúng tôi không còn được thấy dáng hình quen thuộc của bác nơi phòng bảo vệ; không còn thấy nụ cười thật tươi cùng những câu chuyện hài hước, dí dóm của bác. Từng gốc cây xanh, từng hàng gạch mới có lẽ sẽ lưu giữ thật nhiểu kỉ niệm về người bảo vệ già luôn tận tuỵ, hết mình trong công việc. Mong rằng bác Quế sẽ luôn mạnh khoẻ, vui vẻ bên đồng nghiệp, gia đình. Dương Quang mãi mãi là ngôi nhà thứ hai của bác, là chốn bình yên luôn chào đón bác sau này khi bác nghỉ hưu. Cảm ơn thế hệ tuyệt vời của bác đã giúp trường Tiểu học Dương Quang luôn vững vàng, phát triển!
Người viết: Cô giáo Nguyễn Thị Mai Anh